Bài học từ câu chuyện lừa và la
Donkey and mule (Scroll down for English)
Lừa
và La cùng đi đường. Hai con cùng chở hàng bằng nhau. Lừa càu nhàu là La cũng
mang bằng nó nhưng nhận phần thức ăn gấp đôi.
La lẳng
lặng không nói gì. Được một quãng, Lừa thấm mệt.
Người
chủ hàng lấy bớt một phần hàng trên lưng Lừa chuyển sang cho La. La không phàn
nàn gì, tiếp tục đi. Được một quãng đường nữa, Lừa càng đuối sức.
Chủ
hàng lại lấy thêm hàng chuyển sang cho La. Trên lưng Lừa hầu như chẳng còn hàng
hoá gì nữa, lẽo đẽo đi sau, vừa đi vừa thở hổn hển. Khi ấy, La quay lại bảo Lừa:
-
Này bạn thân mến, tôi đáng được hưởng gấp đôi phần ăn đấy chứ?
Vì vậy,
khi ta xét đoán công việc của mọi người không phải ở lúc bắt đầu, mà là ở khi kết
thúc.
-------------------
DONKEY AND MULE
Donkey
and mule were going on the same way. Two animals carried equal goods. The
donkey grumbled that the mule carried equal goods as well as him but the mule
received twice as much food as he did.
The
mule kept quiet and said nothing. Taking a moment, the donkey felt a little
tired.
The
owner of bonded goods took a sack a part of goods on his back and moved it into
the mule’s back. The mule did not complain anything and kept going. Taking more
a moment, the donkey became more and more tired
The
owner kept taking a sack a part of goods and moved it into the mule’s back. On
the donkey’s back almost had no any goods, lagged behind the mule, walked and
panted. By that time, the mule turned around and told to the donkey:
-
Hey! My best friend, I deserved to be got part of double foods?
So,
when we judge people’s work not at the beginning, but at the end
- Sưu tầm -
Comments
Post a Comment